Tiếp Phần 1 .... 
Cuộc phiêu lưu của tôi bắt đầu với những thâm trầm, có lẽ như bao thằng Thợ khác, tôi cũng vào nghề từ một con cừu non chỉ trực chờ kẻ khác đến thịt, luôn nuôi niềm hy vọng vào sự đỏ đen, đặt niềm tin ngô nghê vào sự xanh chín, nhưng hỡi ơi, làm gì có hy vọng nào cho trò may rủi, bởi trên chiếu bạc thì thật sự không có chỗ cho hai chữ đỏ đen, cũng không tồn tại hai từ xanh chín, chỉ có CÁO và CỪU, và CỪU thì đừng bao giơ mơ đến chuyện ăn thịt CÁO.
Nhưng cũng chính trong cái guồng quay khốc liệt, của tiếng Chẵn, tiếng Lẻ, của lá bài Đỏ - Đen, nó nghiền nát tâm trí con người, đè bẹp con người, quăng quật con người bằng những đêm thất thần, bằng những chữ GIÁ NHƯ, để rồi giết chết những kẻ Tán gia bại sản, để chọn lọc ra những con CÁO GIÀ, mà rồi đây, chúng sẽ là thứ người khôn ngoan nhưng đáng sợ, bóng bẩy hào hoa nhưng cũng đáng khinh, đáng tởm nhất.
Và có lẽ, cũng trong guồn quay khốc liệt ấy, nó đã cho ra đời một thằng Thợ Bạc như tôi, với đủ các chiêu trò trong các bộ môn xóc đĩa, bài lá góp phần tan nhà nát cửa không biết bao nhiêu gia đình, làm bao nhiêu đứa con thơ không có tiền đóng học, bao người cha người mẹ chẳng còn chỗ nương thân. Đấy là bây giờ tôi nghĩ thế, chứ trước thì KHÔNG.
Bởi khi tôi biết được kha khá mánh khóe, thì tôi đã không còn tin vào cờ bạc, không có gì là xanh chín hết, tôi chỉ biết rằng mình đã bị lừa, bị lừa rất rất nhiều, đến mức cha mẹ tôi từng phải ở trọ vì tôi cắm sạch nhà cửa, tôi phải lấy lại tất cả, và phải bắt cuộc đời này trả giá.
Đứa nào tồn tại được với Cờ Bạc, thì không tồn tại chữ CHƠI, mà chỉ có chữ LÀM, để LÀM, nó phải vứt đi lương tâm, và thực sự bước qua lằn ranh TRẮNG - ĐEN tồn tại trong thẳm sâu tâm hồn, các anh ăn cắp 1 đồng, nó xấu, nhưng cũng chưa phải xấu lắm, các anh nói dối cũng xấu, nhưng chưa phải xấu lắm, nhưng các anh làm Thợ, các anh là một thằng LỪA ĐẢO, ĂN TRỘM, GIỐI TRÁ thủ đoạn tinh vi nhất, vì chỉ cần sơ sẩy, thì bất kì thằng Thợ nào cũng có thể bỏ mạng trong chiếu bạc.
Để nhập môn mày phải "bán linh hồn cho quỷ".. Bởi không có lương tri, thì cũng không còn sợ hãi, thứ cản trở bất kì thằng Thợ nào vào nghề thứ nhất vì ám ảnh đạo đức thứ hai là vì bản lĩnh đối diện trước con bạc (phần lớn là dân xã hội, máu mặt), mà nỗi sợ là điều cản trở khủng khiếp nhất.
Sau nhiều năm, khi ngạo nghễ lúc bẽ bàng, nhưng tất tật canh bạc nào cũng đến hồi kết thúc, và tôi kết thúc nó với một bản án, cùng sự trả giá, dằn vặt lương tâm mà tôi sẽ nhớ đến suốt đời. Tuy đã có những lúc kiếm rất rất nhiều tiền từ cờ bạc, tài sản cũng kha khá nhưng cái giá của tôi phải trả đắt đến mức mà nghĩ đến hai chữ cờ bạc là tim tôi đập nhanh, tay toát mồ hôi, và bất cứ ai nhắc hai chữ cờ bạc với tôi, nó chỉ gợi lên sự sợ hãi, và đến hôm nay tôi tin sau những gì tôi đã trả lại cuộc đời, thì tôi đã biết sợ, đã có lại một chút lương tri, với tôi, tôi chỉ mong cho những ai chưa hay đã lỡ vướng phải con đường này, thì hãy cảnh tỉnh, hãy tránh xa, hãy quay đầu thật nhanh khi còn có thể.
Bây giờ muộn rồi, khi rảnh tôi sẽ bật mí cho các anh những chiêu trò trong các môn cờ bạc (truyền thống) như bát hình, bài hàng, thảm từ nhẩy vị... và cờ bạc (online), những lỗ hổng trong tâm lý con người, mà chính từ lỗ hổng ấy, nhà cái và chủ sới sẽ khai thác triệt để để hạ gục các anh.
Phần 3 ..... ở đăng sau nhé các con vk
Tác giả : ComChao
Danchoi.com
Cuộc phiêu lưu của tôi bắt đầu với những thâm trầm, có lẽ như bao thằng Thợ khác, tôi cũng vào nghề từ một con cừu non chỉ trực chờ kẻ khác đến thịt, luôn nuôi niềm hy vọng vào sự đỏ đen, đặt niềm tin ngô nghê vào sự xanh chín, nhưng hỡi ơi, làm gì có hy vọng nào cho trò may rủi, bởi trên chiếu bạc thì thật sự không có chỗ cho hai chữ đỏ đen, cũng không tồn tại hai từ xanh chín, chỉ có CÁO và CỪU, và CỪU thì đừng bao giơ mơ đến chuyện ăn thịt CÁO.
Nhưng cũng chính trong cái guồng quay khốc liệt, của tiếng Chẵn, tiếng Lẻ, của lá bài Đỏ - Đen, nó nghiền nát tâm trí con người, đè bẹp con người, quăng quật con người bằng những đêm thất thần, bằng những chữ GIÁ NHƯ, để rồi giết chết những kẻ Tán gia bại sản, để chọn lọc ra những con CÁO GIÀ, mà rồi đây, chúng sẽ là thứ người khôn ngoan nhưng đáng sợ, bóng bẩy hào hoa nhưng cũng đáng khinh, đáng tởm nhất.
Và có lẽ, cũng trong guồn quay khốc liệt ấy, nó đã cho ra đời một thằng Thợ Bạc như tôi, với đủ các chiêu trò trong các bộ môn xóc đĩa, bài lá góp phần tan nhà nát cửa không biết bao nhiêu gia đình, làm bao nhiêu đứa con thơ không có tiền đóng học, bao người cha người mẹ chẳng còn chỗ nương thân. Đấy là bây giờ tôi nghĩ thế, chứ trước thì KHÔNG.
Bởi khi tôi biết được kha khá mánh khóe, thì tôi đã không còn tin vào cờ bạc, không có gì là xanh chín hết, tôi chỉ biết rằng mình đã bị lừa, bị lừa rất rất nhiều, đến mức cha mẹ tôi từng phải ở trọ vì tôi cắm sạch nhà cửa, tôi phải lấy lại tất cả, và phải bắt cuộc đời này trả giá.
Đứa nào tồn tại được với Cờ Bạc, thì không tồn tại chữ CHƠI, mà chỉ có chữ LÀM, để LÀM, nó phải vứt đi lương tâm, và thực sự bước qua lằn ranh TRẮNG - ĐEN tồn tại trong thẳm sâu tâm hồn, các anh ăn cắp 1 đồng, nó xấu, nhưng cũng chưa phải xấu lắm, các anh nói dối cũng xấu, nhưng chưa phải xấu lắm, nhưng các anh làm Thợ, các anh là một thằng LỪA ĐẢO, ĂN TRỘM, GIỐI TRÁ thủ đoạn tinh vi nhất, vì chỉ cần sơ sẩy, thì bất kì thằng Thợ nào cũng có thể bỏ mạng trong chiếu bạc.
Để nhập môn mày phải "bán linh hồn cho quỷ".. Bởi không có lương tri, thì cũng không còn sợ hãi, thứ cản trở bất kì thằng Thợ nào vào nghề thứ nhất vì ám ảnh đạo đức thứ hai là vì bản lĩnh đối diện trước con bạc (phần lớn là dân xã hội, máu mặt), mà nỗi sợ là điều cản trở khủng khiếp nhất.
Sau nhiều năm, khi ngạo nghễ lúc bẽ bàng, nhưng tất tật canh bạc nào cũng đến hồi kết thúc, và tôi kết thúc nó với một bản án, cùng sự trả giá, dằn vặt lương tâm mà tôi sẽ nhớ đến suốt đời. Tuy đã có những lúc kiếm rất rất nhiều tiền từ cờ bạc, tài sản cũng kha khá nhưng cái giá của tôi phải trả đắt đến mức mà nghĩ đến hai chữ cờ bạc là tim tôi đập nhanh, tay toát mồ hôi, và bất cứ ai nhắc hai chữ cờ bạc với tôi, nó chỉ gợi lên sự sợ hãi, và đến hôm nay tôi tin sau những gì tôi đã trả lại cuộc đời, thì tôi đã biết sợ, đã có lại một chút lương tri, với tôi, tôi chỉ mong cho những ai chưa hay đã lỡ vướng phải con đường này, thì hãy cảnh tỉnh, hãy tránh xa, hãy quay đầu thật nhanh khi còn có thể.
Bây giờ muộn rồi, khi rảnh tôi sẽ bật mí cho các anh những chiêu trò trong các môn cờ bạc (truyền thống) như bát hình, bài hàng, thảm từ nhẩy vị... và cờ bạc (online), những lỗ hổng trong tâm lý con người, mà chính từ lỗ hổng ấy, nhà cái và chủ sới sẽ khai thác triệt để để hạ gục các anh.
Phần 3 ..... ở đăng sau nhé các con vk
Tác giả : ComChao
Danchoi.com