Hành trình rong ruổi qua bốn cung đèo huyền thoại

Collapse
X
 
  • Time
  • Show
Clear All
new posts
  • jklm1234
    Senior Member
    • Jul 2025
    • 847

    Hành trình rong ruổi qua bốn cung đèo huyền thoại

    Tứ đại đỉnh đèo – Hành trình rong ruổi qua bốn biểu tượng hùng vĩ của đất Việt


    Không phải ngẫu nhiên mà dân phượt hay trekking chuyên nghiệp vẫn truyền tai nhau rằng: “Chưa đi Tứ đại đỉnh đèo, chưa hiểu hết vẻ đẹp kỳ vĩ của núi rừng Việt Nam.” Hành trình rong ruổi qua bốn cung đèo huyền thoại: Ô Quy Hồ, Mã Pí Lèng, Pha Đin, Khau Phạ không chỉ là một thử thách địa hình, mà còn là hành trình chạm vào từng tầng cảm xúc – hoang dại, tự do, và đầy thi vị.


    1.Ô Quy Hồ – Bản trường ca của mây và đá (Lào Cai – Lai Châu)

    ​​

    Chiếc xe phượt gầm gừ lăn bánh rời thị trấn Sa Pa, tôi siết lại dây ba lô, hít một hơi dài mùi núi rừng và bắt đầu chinh phục Ô Quy Hồ – cung đèo được mệnh danh là “vua của các đỉnh đèo” miền Bắc.

    Ở độ cao hơn 2.000 m so với mực nước biển, Ô Quy Hồ như một dải lụa uốn lượn giữa trời xanh. Một bên là vách núi dựng đứng, một bên là vực thẳm hun hút. Đứng trên đỉnh đèo, tôi thả mắt nhìn những áng mây trôi lững lờ, phủ lên những triền núi trùng điệp – khung cảnh đẹp đến nghẹn ngào.

    ​​
    Cái lạnh vùng cao quất vào mặt, nhưng mỗi khúc cua tôi đi qua đều khiến tim đập nhanh hơn, không phải vì sợ mà vì quá đỗi choáng ngợp. Đến khi hoàng hôn buông xuống, cả cung đèo được nhuộm bởi sắc vàng cam dịu nhẹ. Lúc ấy, tôi chỉ muốn ngồi mãi bên vách đá, nhấm nháp một lon cafe nguội lạnh, mà chẳng cần gì thêm.

    2.Mã Pí Lèng – Nơi trái tim tôi ngừng lại vài nhịp (Hà Giang)
    ​​
    Click image for larger version

Name:	image.png
Views:	6
Size:	718.3 KB
ID:	33387


    Nếu phải chọn một nơi khiến tôi không thể thốt nên lời khi đứng trước nó, đó chính là Mã Pí Lèng – ngọn đèo cheo leo bậc nhất Hà Giang.

    Tôi đến đây vào một buổi sớm tháng 10, khi trời vẫn còn sương mù dày đặc. Leo lên điểm cao nhất của đèo, nơi có tảng đá chênh vênh huyền thoại, phía trước tôi là dòng Nho Quế xanh biếc như ngọc, luồn qua khe hẻm Tu Sản sâu hun hút. Gió quất vào mặt rát rạt, và tim tôi bỗng thắt lại trong vài giây – không phải vì sợ, mà là vì xúc động trước vẻ đẹp quá đỗi hoang sơ, nguyên thủy.

    Đi thuyền dưới hẻm Tu Sản, tôi có cảm giác như mình đang trôi giữa một thế giới khác – nơi con người chỉ là một hạt bụi nhỏ trong vũ trụ hùng vĩ này.


    3.Pha Đin – Cổ tích xứ hoa ban (Điện Biên – Sơn La)
    Click image for larger version

Name:	image.png
Views:	2
Size:	507.3 KB
ID:	33388


    Khác với sự lạnh lẽo gai người của Mã Pí Lèng hay vẻ thơ mộng của Ô Quy Hồ, Pha Đin mang một vẻ đẹp đậm chất Tây Bắc: dịu dàng, đầy hoài niệm.

    Tôi đến Pha Đin vào mùa ban nở, những cánh hoa trắng điểm khắp triền núi, lẫn trong làn sương mỏng. Đèo dài gần 32 km, từng là “tử địa” trong chiến dịch Điện Biên Phủ huyền thoại. Dọc đường đi, tôi dừng chân tại vài bản làng nhỏ, được người dân mời uống rượu ngô và kể lại những câu chuyện chiến tranh từ thời cha ông.

    Tôi ngồi trên một tảng đá ở đỉnh đèo, nhìn mây cuộn qua từng lớp núi. Bỗng dưng lòng dậy lên một cảm xúc lạ lùng – vừa bình yên, vừa kiêu hãnh vì mình đang được đứng trên mảnh đất mang quá nhiều ký ức hào hùng.


    4.Khau Phạ – Nơi bầu trời cúi xuống giữa mùa lúa chín (Yên Bái)
    Click image for larger version

Name:	image.png
Views:	2
Size:	694.9 KB
ID:	33389



    Tôi đã trở lại Khau Phạ đến ba lần, nhưng lần nào cũng như lần đầu: tim đập nhanh, mắt sáng rỡ, và ống kính máy ảnh thì không chịu ngơi nghỉ.

    Khau Phạ vào mùa lúa chín là một tuyệt tác của tạo hóa. Cả thung lũng Mù Cang Chải trải vàng dưới chân đèo, tầng tầng lớp lớp ruộng bậc thang như dải lụa vàng uốn quanh triền núi. Có lẽ, không nơi nào hội tụ đủ chất thơ như ở đây.

    Lần gần nhất tôi đến là vào dịp lễ hội dù lượn “Bay trên mùa vàng”. Đứng trên đỉnh Khau Phạ, khoác dù rồi nhảy khỏi mỏm đá, lướt giữa lưng trời như chim bay, bên dưới là biển vàng rực rỡ – khoảnh khắc ấy, tôi đã thực sự hiểu thế nào là “tự do tuyệt đối”.


    Tôi đã học được gì từ Tứ đại đỉnh đèo?

    - Tôi đã học cách thở sâu khi tim đập nhanh trước những khúc cua sinh tử.
    - Tôi đã biết trân trọng từng khoảnh khắc mặt trời rọi qua sườn núi, sương phủ qua mặt đèo, tiếng gió hú giữa đại ngàn.
    - Và tôi biết, hành trình này không chỉ là để “đi cho biết đó biết đây”, mà là để cảm – cảm nhận vẻ đẹp của đất nước mình theo một cách trọn vẹn nhất: bằng cả mắt, tay, tim và linh hồn.


    Gợi ý nhỏ cho những ai muốn chinh phục Tứ đại đỉnh đèo:

    - Thời điểm lý tưởng:
    • Khau Phạ: tháng 9–10 (mùa lúa chín)
    • Mã Pí Lèng: tháng 10–12 (trời trong, ít mưa)
    • Ô Quy Hồ và Pha Đin: mùa xuân và đầu hè (tránh sương mù và trơn trượt)
    - Phương tiện di chuyển: Xe máy là lựa chọn tối ưu nếu bạn yêu thích sự linh hoạt và chủ động dừng ngắm cảnh. Tuy nhiên, hãy đảm bảo kỹ năng lái tốt vì địa hình quanh co và nguy hiểm.
    - Chuẩn bị:
    Đầy đủ giấy tờ, áo khoác ấm, giày trekking tốt, áo mưa, nước và đồ ăn nhẹ.
    Pin sạc dự phòng, máy ảnh hoặc GoPro để lưu lại từng khoảnh khắc tuyệt vời.

    Bạn đã đi được bao nhiêu trong “Tứ đại đỉnh đèo” rồi? Nếu chưa, hãy xách ba lô lên và đi, vì có những vẻ đẹp chỉ hiện ra khi ta rời khỏi vùng an toàn của mình – và Việt Nam thì có thừa lý do để bạn bắt đầu.
Working...