Bãi cỏ ven sông Hương – chốn thư giãn ngập nắng và gió

Collapse
X
 
  • Time
  • Show
Clear All
new posts
  • jklm1234
    Senior Member
    • Jul 2025
    • 827

    Bãi cỏ ven sông Hương – chốn thư giãn ngập nắng và gió

    Bãi cỏ sông Hương – góc bình yên níu chân mọi du khách khi đến Huế

    Giữa lòng thành phố Huế thơ mộng, bên dòng sông Hương hiền hòa, có một nơi khiến bước chân ai ghé qua cũng muốn chậm lại: bãi cỏ xanh mướt trải dài ven bờ sông. Mỗi buổi chiều, nơi đây như được ôm trọn bởi gió mát, nắng vàng và tiếng cười rộn rã. Không cầu kỳ, không ồn ã, bãi cỏ ven sông Hương là một góc bình yên đặc biệt, nơi Huế hiện ra vừa gần gũi, vừa sâu lắng.

    Nếu ai hỏi mình Huế đẹp nhất ở đâu, mình sẽ không trả lời ngay là Đại Nội, lăng tẩm hay chùa Thiên Mụ. Mình sẽ rủ bạn đi dạo một vòng, và dừng lại ở một nơi không bán vé, chẳng có cổng chào, nhưng lại chạm vào trái tim mình nhiều nhất – bãi cỏ ven sông Hương.

    Bắt đầu một buổi chiều ở bãi cỏ


    Click image for larger version

Name:	image.png
Views:	11
Size:	265.3 KB
ID:	34250


    Huế mùa hè, trời xanh trong vắt, ánh nắng cứ trải dài xuống mặt sông như dát vàng. Mình đạp xe chầm chậm qua cầu Trường Tiền, rồi men theo con đường ven sông dẫn tới bãi cỏ. Con đường ấy dường như lúc nào cũng thơm mùi gió nước, có chút ngai ngái của cỏ mới cắt, có chút ẩm lành từ làn hơi sông Hương thổi vào.

    Và kìa, bãi cỏ mở ra trước mắt – một mảng xanh bát ngát, mềm như nhung, trải dài từ khu vực cầu Trường Tiền đến cầu Phú Xuân, rồi tiếp tục nối sang ven Nghinh Lương Đình đến cầu Dã Viên. Chẳng cần chụp ảnh, chỉ đứng đó thôi cũng đủ để cảm thấy tâm hồn mình như được “reset”.

    Không gian sống động nhưng vẫn rất Huế


    Click image for larger version

Name:	image.png
Views:	4
Size:	449.7 KB
ID:	34251


    Điều mình thích ở bãi cỏ này là nó không “trưng bày” để làm du lịch, mà là một phần tự nhiên trong nhịp sống của Huế. Chiều xuống, khi nắng bắt đầu dịu, gió từ sông thổi vào mang theo hơi mát, là lúc bãi cỏ đông vui nhất. Người già đi bộ thong thả, trẻ con đá bóng, vài nhóm bạn trẻ trải khăn picnic, cười nói rộn ràng. Những đôi tình nhân thì chọn một góc tĩnh lặng, ngồi tựa vai, thỉnh thoảng chỉ nhìn dòng nước trôi mà chẳng nói gì.

    Có lúc mình bắt gặp vài du khách nước ngoài đang dạo bộ, chợt khựng lại, giơ máy ảnh chụp lia lịa. Có lẽ họ cũng bất ngờ khi giữa một thành phố di sản lại có một góc đời thường bình dị đến thế.

    Những sắc màu rất Huế


    Huế không vội vàng, và bãi cỏ ven sông cũng thế. Ngồi dưới một gốc phượng già, mình thấy vài cô, vài chị mặc áo bà ba, khăn trùm đầu, ngồi trò chuyện rì rầm. Một chị vừa bán nước mát vừa gói bánh, thỉnh thoảng ngẩng lên mỉm cười với khách qua đường. Tiếng nói giọng Huế nhẹ tênh, như gió thoảng.

    Xa xa, vài nhóm sinh viên đàn hát. Chỉ một cây ghi-ta mộc, vài giọng hát hòa cùng tiếng chim và tiếng nước vỗ bờ, thế là đủ để biến một buổi chiều bình thường thành một kỷ niệm đẹp.

    Hoàng hôn trên bãi cỏ – khoảnh khắc đáng nhớ nhất


    Nếu ai hỏi mình nên đến bãi cỏ lúc nào, mình sẽ nói: chiều hoàng hôn. Khoảng 5h, ánh nắng bắt đầu chuyển sang màu mật ong. Mặt sông Hương như một tấm gương khổng lồ, phản chiếu bầu trời đang rực lên bởi những vệt cam, hồng, tím. Cả bãi cỏ được nhuộm một màu vàng dịu, ấm áp và mơ màng.

    Những con chim sẻ chao liệng, tiếng sóng vỗ nhẹ, tiếng gió lùa qua tóc – tất cả hòa thành một bản nhạc của sự bình yên. Bạn có thể ngồi im hàng giờ, chẳng làm gì, chỉ để tận hưởng cảm giác mà ít nơi nào có được.

    Bãi cỏ – “sân khấu” cộng đồng của Huế


    Click image for larger version

Name:	image.png
Views:	4
Size:	663.8 KB
ID:	34252


    Không chỉ là nơi thư giãn, bãi cỏ ven sông Hương còn là điểm hẹn cho nhiều hoạt động cộng đồng. Mình từng thấy nhóm yoga trải thảm tập ngay bên bờ nước, nhóm chạy bộ xuất phát từ đây, vài gia đình nhỏ dựng lều dã ngoại. Có hôm còn có cả một nhóm nghệ sĩ đường phố biểu diễn xiếc, múa lửa khiến không khí sôi động hẳn lên.

    Nhưng dù có bao nhiêu hoạt động diễn ra, bãi cỏ vẫn giữ được sự nhẹ nhàng. Không ai chen lấn, không tiếng ồn át tiếng gió. Tất cả đều hòa vào nhịp sống chậm của Huế.

    Một phần ký ức của người Huế


    Nhiều người Huế bảo với mình, bãi cỏ này đã gắn bó với họ từ nhỏ. Hồi bé, đây là nơi tụ tập chơi thả diều, đá bóng. Lớn lên, bãi cỏ trở thành nơi hẹn hò, rồi sau này dắt con ra chơi. Có lẽ chính vì vậy mà bãi cỏ ven sông Hương không chỉ là cảnh quan, mà còn là ký ức, là một phần tâm hồn của thành phố.

    Bạn nên ghé bãi cỏ sông Hương


    Nếu bạn đến Huế để tìm những công trình cổ kính, bãi cỏ ven sông sẽ cho bạn thấy một khía cạnh khác: Huế rất đời, rất gần, và rất bình yên. Chỉ cần một buổi chiều, mang theo cuốn sách hoặc đơn giản chỉ là trái tim mở, bạn sẽ nghe Huế kể chuyện – bằng tiếng gió, tiếng nước, và những nụ cười nhẹ như mây.

    Huế không chỉ để nhìn, mà để sống cùng. Và bãi cỏ ven sông Hương chính là nơi để bạn bắt đầu hành trình ấy.
Working...