Đm, phải nói là đêm Chủ nhật hôm qua, tôi với thằng bạn thân có một kèo "đánh lẻ" mà đến giờ nghĩ lại vẫn còn tê tái. Kèo này được ấn định tại Golden Bell, cái quán karaoke ở Gò Dầu, Tân Phú mà anh em hay rỉ tai nhau.
Vừa bước vào, chưa kịp thở thì ôi thôi... cảnh tượng đập vào mắt đúng nghĩa "sập hầm". Cả dàn em nhân viên mặc đồng phục ren xuyên thấu, vải tuyn mỏng dính. Mấy em váy xẻ cao tít, lấp ló n-y, vòng 1 căng tròn, vòng 3 nở nang, nhìn muốn ch.ch ngay tại chỗ. Đứa nào đứa nấy da trắng nõn, môi đỏ chót, thơm nức mùi nước hoa, nhìn mà chỉ muốn "cắn" một miếng. Tôi với thằng bạn nhìn nhau, kiểu "đúng kèo rồi anh em ạ".
Ngồi uống vài lon bia, hát dăm ba bài cho có không khí. Tự nhiên thấy mấy em xúm lại, rúc rích bên tai: "Anh ơi, tụi mình chơi nhạc quẩy, ăn 'sushi' nha?"
Chỉ cần gật đầu, tôi chưa kịp hiểu chuyện gì thì ôi thôi, cả dàn em lột phăng bộ đồ mỏng tang, đứng trần trụi. Giờ chỉ còn cái áo ngủ mỏng dính, đủ để khơi dậy mọi trí tưởng tượng điên rồ nhất. Nhạc nổi lên, anh em cởi áo, tôi thì cởi luôn quần. Không khí bùng nổ 🔥. Tiếng nhạc, tiếng vuốt ve, sờ nắn vang khắp phòng.
Mấy em uốn éo, lả lướt trong vòng tay hai thằng tôi. Tay chân cứ thế mà luồn lách, từ em này sang em khác, ai cũng mềm mại, thơm tho. Mấy con bé ở đây đúng "hàng tuyển," biết cách chiều khách, làm anh em phê pha đến quên cả lối về.

Hai tiếng đắm chìm trong men bia và thân thể, rồi thêm một tiếng "quấn quýt" trên ghế sofa. Mê loạn không lối thoát, đúng nghĩa "cạn cả tinh thần lẫn thể xác".
Cuộc vui tàn, mấy em lại đứng trước mặt tụi tôi, thong thả mặc lại cái quần nhỏ. Vừa kéo lên vừa liếc mắt cười, cái cảnh tượng đó còn kích thích hơn cả lúc tụi nó tuột đồ. Tôi với thằng bạn nhìn nhau, cười nhăn nhở.
Tổng kết:
Đm, một đêm "phá đảo" khó quên. Mấy tháng lương giờ chỉ còn lại nỗi nhớ da diết và một cái ví trống rỗng. Mà thôi, "được ăn được nói được gói mang về," coi như một lần trải nghiệm. Mai mốt thằng bạn có kèo mới thì phải nghĩ lại, không có mà ra đê ở sớm. 🤣

Vừa bước vào, chưa kịp thở thì ôi thôi... cảnh tượng đập vào mắt đúng nghĩa "sập hầm". Cả dàn em nhân viên mặc đồng phục ren xuyên thấu, vải tuyn mỏng dính. Mấy em váy xẻ cao tít, lấp ló n-y, vòng 1 căng tròn, vòng 3 nở nang, nhìn muốn ch.ch ngay tại chỗ. Đứa nào đứa nấy da trắng nõn, môi đỏ chót, thơm nức mùi nước hoa, nhìn mà chỉ muốn "cắn" một miếng. Tôi với thằng bạn nhìn nhau, kiểu "đúng kèo rồi anh em ạ".
Ngồi uống vài lon bia, hát dăm ba bài cho có không khí. Tự nhiên thấy mấy em xúm lại, rúc rích bên tai: "Anh ơi, tụi mình chơi nhạc quẩy, ăn 'sushi' nha?"
Chỉ cần gật đầu, tôi chưa kịp hiểu chuyện gì thì ôi thôi, cả dàn em lột phăng bộ đồ mỏng tang, đứng trần trụi. Giờ chỉ còn cái áo ngủ mỏng dính, đủ để khơi dậy mọi trí tưởng tượng điên rồ nhất. Nhạc nổi lên, anh em cởi áo, tôi thì cởi luôn quần. Không khí bùng nổ 🔥. Tiếng nhạc, tiếng vuốt ve, sờ nắn vang khắp phòng.
Mấy em uốn éo, lả lướt trong vòng tay hai thằng tôi. Tay chân cứ thế mà luồn lách, từ em này sang em khác, ai cũng mềm mại, thơm tho. Mấy con bé ở đây đúng "hàng tuyển," biết cách chiều khách, làm anh em phê pha đến quên cả lối về.


Hai tiếng đắm chìm trong men bia và thân thể, rồi thêm một tiếng "quấn quýt" trên ghế sofa. Mê loạn không lối thoát, đúng nghĩa "cạn cả tinh thần lẫn thể xác".
Cuộc vui tàn, mấy em lại đứng trước mặt tụi tôi, thong thả mặc lại cái quần nhỏ. Vừa kéo lên vừa liếc mắt cười, cái cảnh tượng đó còn kích thích hơn cả lúc tụi nó tuột đồ. Tôi với thằng bạn nhìn nhau, cười nhăn nhở.
Tổng kết:
- Bill: 9 củ khoai.
- Tiền tip chung: 1 củ (cho má mì với phục vụ).
- Hai thằng chia nhau: mỗi thằng 5 củ. Tiền tip riêng thì tuỳ tâm.
Đm, một đêm "phá đảo" khó quên. Mấy tháng lương giờ chỉ còn lại nỗi nhớ da diết và một cái ví trống rỗng. Mà thôi, "được ăn được nói được gói mang về," coi như một lần trải nghiệm. Mai mốt thằng bạn có kèo mới thì phải nghĩ lại, không có mà ra đê ở sớm. 🤣
Anh em nào đã từng "sập hầm" ở đây hay có kèo nào chất hơn thì comment chia sẻ ngay để mọi người cùng "mở mang tầm mắt" nhé! 👇