Anh em 8x, 9x đời đầu chắc không thể nào quên cái thời "ăn dầm nằm dề" ở quán điện tử "4 nút" (NES). 👾 Cái thời mà 500 đồng, 1000 đồng là cả một gia tài, nhịn ăn sáng, trốn học chỉ để làm "vài ván" Contra hay "phá đảo" Mario. Giờ đây, năm 2025 rồi, game 3D đồ họa "khủng", thực tế ảo (VR) đầy rẫy, nhưng nói thật, cái "vibe" của mấy game "cục gạch" ngày xưa nó vẫn "cuốn" một cách lạ lùng. Nó không chỉ là game, nó là ký ức, là cả một bầu trời tuổi thơ. Nào, xách "vé" lên và cùng quay lại chuyến tàu huyền thoại này nhé!
👾 "Game cổ" – Cái "vibe" nó phải gọi là "chất" riêng!
Nói cho vuông, "game cổ điển" hay "game 4 nút" là mấy trò mà anh em cắm băng vào cái máy vuông vuông, hay chơi trên "điện tử thùng". Đồ họa thì "vuông như cục gạch" (pixel), nhân vật cử động giật giật, nhưng lối chơi nó mới là "chân ái". 💯 Đơn giản, dễ hiểu, vào game là "chiến" ngay, nhưng độ khó thì "vô đối", thử thách kỹ năng cực kỳ. Giờ game đẹp mê ly, cốt truyện sâu sắc, nhưng nhiều khi chơi 30 phút đã thấy "ngáp". Còn mấy "huyền thoại" này, chơi đi chơi lại cả chục năm vẫn thấy "phê". Đó là lý do tại sao đến giờ, chúng vẫn là biểu tượng bất tử!
🔫 Contra (Huyền thoại "Rambo lùn" và 30 mạng "lên lên xuống xuống"!) Nhắc tới 4 nút mà "né" Contra thì đúng là "có lỗi với tuổi thơ". Hai thằng "Rambo lùn" Bill (xanh) và Lance (đỏ), cầm súng "càn quét" cả một hành tinh quái vật. Ai cũng thuộc lòng bài ca "ăn" đạn: S (Spread – đạn tỏa 5 tia, sướng nhất trần đời!), L (Laser – đạn la-ze), F (Fire – đạn xoáy), R (Rapid – bắn nhanh). 💥 Mà huyền thoại nhất chính là "mật mã" 30 mạng: Lên, Lên, Xuống, Xuống, Trái, Phải, Trái, Phải, B, A, Start. Đứa nào chơi mà không "hack" 30 mạng thì chỉ 3 phút là "nằm" sạch. Chơi "phá đảo" 2 người còn dễ "bóp" nhau hơn, giành đạn S là y như rằng có "biến"!
💣 Bomberman (Trò "Đặt Bom" và những pha "tự bóp" đi vào lòng đất) Trò này thì "hại não" và "hại bạn" thôi rồi. Anh em sẽ điều khiển một "thằng cu" chạy trong mê cung toàn gạch, nhiệm vụ là đặt bom 💥 để phá gạch, ăn "vật phẩm" (item) để bom nổ dài hơn, đặt được nhiều bom hơn, rồi tìm cửa qua màn. Nghe thì dễ, nhưng 90% "bay màu" là do... tự đặt bom rồi chạy không kịp, hoặc tự nhốt mình vào góc. 🤣 Đã thế còn phải canh me thời gian, né quái. Chơi 2 người thì thôi rồi, từ bạn thân thành "thù địch" chỉ trong 3 nốt nhạc. Đứa nào "ăn" được quả "bom điều khiển từ xa" hay quả "đi xuyên tường" là auto làm "trùm" cả đám!
🍄 Super Mario Bros. (Anh thợ sửa ống nước "ăn nấm" cứu công chúa) Không cần phải bàn nhiều, đây là "quốc game" của nhân loại! 🤩 Anh chàng Mario mập lùn (với ông em Luigi xanh lá) đi qua 8 "cửa" để cứu Công chúa Peach. Nào là nhảy đạp rùa, chui ống cống, "ăn" nấm để to lên, "ăn" hoa để "bắn chưởng". 🌼 Cái nhạc nền của nó nghe thôi đã thấy cả tuổi thơ ùa về. Mấy màn ăn tiền xu dưới hầm, hay màn bơi lội né mực... nó "ám ảnh" tới giờ. Cú lừa "về thành" mà con cóc nó bảo "Công chúa của chúng ta đang ở một lâu đài khác!" nó "cay" gì đâu. Đây chính là "ông tổ" của dòng game đi cảnh (đi cảnh) sau này.
🧱 Tetris (Huyền thoại "Xếp Gạch" gây nghiện mọi thời đại) Trò này thì từ máy "4 nút" đến máy chơi game cầm tay "cục gạch" đen trắng nào cũng có. Nhìn đơn giản là mấy cục gạch (khối tetromino) rơi xuống, anh em xoay xoay xếp cho đầy hàng ngang là "biến mất" và ghi điểm. 😵 Nhưng càng chơi càng nhanh, càng "cuốn" không dứt ra được. Nỗi ám ảnh lớn nhất là đang xếp đẹp thì nó "thả" cho cục Z (zích zắc), hoặc đang cần "cục thẳng" (chữ I) để "ăn" 4 hàng một lúc mà nó không ra. Cái nhạc hiệu của Liên Xô nó cứ "tăng tốc" theo độ khó làm tim đập thình thịch. Đơn giản, trí tuệ, mà gây "nghiện" nặng!
🟡 Pac-Man ("Cái miệng" vàng ăn chấm và 4 con ma "lầy lội") Ông "vàng vàng" này là "ông tổ" của mấy game "điện tử thùng". Nhiệm vụ là "ngoạm" hết mấy cái chấm (pac-dots) trong mê cung, đồng thời phải né 4 con ma (Blinky, Pinky, Inky, Clyde). 👻 Cảm giác "căng" nhất là bị dồn vào góc, xong "ăn" được cái "viên năng lượng" (cục bự) ở góc, thế là 4 con ma "biến" thành màu xanh. Đây là lúc "phản công"! Lao vào "ngoạm" ma ăn điểm sướng rơn. Lối chơi đơn giản mà hồi hộp, tiếng nhạc "waka-waka" khi ăn chấm nó thành biểu tượng luôn.
🔫 Duck Hunt (Trò "Bắn Vịt" và con chó "cười đểu" nhất lịch sử!) Ai chơi "4 nút" mà không có cây súng "đặc chủng" màu xám cam? 📺 Trò này là phải dí súng vào màn hình TV mà "bằng bằng". Vịt bay ra, bắn trúng thì con chó nó tha vịt lên. Bắn trượt... ôi thôi, con chó nó thò đầu lên nó "cười khinh bỉ" mặt mình. 🐶 Cái tiếng cười của nó nó "ám ảnh" tuổi thơ, làm mình "cay cú" phải chơi lại cho bằng được. Lâu lâu còn có màn bắn đĩa bay nữa. Đơn giản mà "chất", trải nghiệm "cầm súng" thời đó là oách nhất xóm rồi!
👊 Street Fighter II (Huyền thoại "Đấu Võ Đường Phố" và cú "A-Đu-Ken"!) Nếu mấy game kia là "phá đảo", thì game này là để "solo" (đối kháng) 1-1 với bạn bè, xem đứa nào "bá" nhất. 💥 Đây là "ông hoàng" của dòng game đối kháng. Mấy nhân vật như Ryu, Ken (hai thằng mặc đồ trắng đỏ), Chun-Li (em gái đá chân lẹ), Guile (thằng lính Mỹ)... mỗi người một "chiêu thức" (skill) riêng. Đứa nào mà xoay được chiêu "Hadouken" (A-Đu-Ken!) hay "Shoryuken" (A-Lắc-Ken!) là cả đám đứng ngoài hò hét. Đồ họa thời đó mà "mượt", đòn thế "cân bằng" vãi. Bao nhiêu "kèo" mất tiền, mất bữa sáng cũng từ mấy ván "solo" này mà ra
Chốt hạ 🤘
Tổng kết lại, dù 2025 rồi, game "đỉnh" đầy rẫy, nhưng "cái hồn" của mấy game cổ này vẫn còn "cháy" lắm. Nó là kỷ niệm, là sự đơn giản nhưng đầy thử thách. Lâu lâu "đổi gió", cắm lại máy "4 nút" (hoặc giả lập trên máy tính), gọi mấy "chiến hữu" già về "làm ván" Contra hay "solo" Street Fighter... cảm giác nó vẫn "đỉnh" như ngày nào. Anh em còn nhớ game "tủ" nào nữa không, "phím" hàng ở dưới nhé! 👇
Nói cho vuông, "game cổ điển" hay "game 4 nút" là mấy trò mà anh em cắm băng vào cái máy vuông vuông, hay chơi trên "điện tử thùng". Đồ họa thì "vuông như cục gạch" (pixel), nhân vật cử động giật giật, nhưng lối chơi nó mới là "chân ái". 💯 Đơn giản, dễ hiểu, vào game là "chiến" ngay, nhưng độ khó thì "vô đối", thử thách kỹ năng cực kỳ. Giờ game đẹp mê ly, cốt truyện sâu sắc, nhưng nhiều khi chơi 30 phút đã thấy "ngáp". Còn mấy "huyền thoại" này, chơi đi chơi lại cả chục năm vẫn thấy "phê". Đó là lý do tại sao đến giờ, chúng vẫn là biểu tượng bất tử!
🔫 Contra (Huyền thoại "Rambo lùn" và 30 mạng "lên lên xuống xuống"!) Nhắc tới 4 nút mà "né" Contra thì đúng là "có lỗi với tuổi thơ". Hai thằng "Rambo lùn" Bill (xanh) và Lance (đỏ), cầm súng "càn quét" cả một hành tinh quái vật. Ai cũng thuộc lòng bài ca "ăn" đạn: S (Spread – đạn tỏa 5 tia, sướng nhất trần đời!), L (Laser – đạn la-ze), F (Fire – đạn xoáy), R (Rapid – bắn nhanh). 💥 Mà huyền thoại nhất chính là "mật mã" 30 mạng: Lên, Lên, Xuống, Xuống, Trái, Phải, Trái, Phải, B, A, Start. Đứa nào chơi mà không "hack" 30 mạng thì chỉ 3 phút là "nằm" sạch. Chơi "phá đảo" 2 người còn dễ "bóp" nhau hơn, giành đạn S là y như rằng có "biến"!
Tổng kết lại, dù 2025 rồi, game "đỉnh" đầy rẫy, nhưng "cái hồn" của mấy game cổ này vẫn còn "cháy" lắm. Nó là kỷ niệm, là sự đơn giản nhưng đầy thử thách. Lâu lâu "đổi gió", cắm lại máy "4 nút" (hoặc giả lập trên máy tính), gọi mấy "chiến hữu" già về "làm ván" Contra hay "solo" Street Fighter... cảm giác nó vẫn "đỉnh" như ngày nào. Anh em còn nhớ game "tủ" nào nữa không, "phím" hàng ở dưới nhé! 👇
danchoi04
Comment