“Tổng tài” ra lệnh đánh nhân viên quán cà phê – Vụ việc phơi bày quyền lực trịch thượng và
sự coi thường pháp luật
1. Cú sốc từ Times City – Khi một lời nhắc nhở biến thành màn bạo lực công khai
Một quán cà phê tưởng chừng yên bình ở Times City bỗng chốc biến thành đấu trường chỉ vì… một điếu thuốc. Nhân viên thu ngân N.M.Đ. làm đúng bổn phận, ba lần nhắc khách không hút thuốc trong khu vực có biển cấm. Nhưng đáp lại, thay vì một cái gật đầu lịch sự, anh nhận về hai cú đấm trời giáng ngay trước mặt đồng nghiệp và khách hàng.
Người bị chỉ đích danh: N.V.T. (27 tuổi) – kẻ được dân mạng đặt cho biệt danh “tổng tài” – không trực tiếp ra tay, nhưng chỉ cần một cái phẩy tay, một cái ra hiệu, đàn em lập tức lao vào “dạy dỗ” nhân viên. Đoạn clip lan truyền trên mạng như một cái tát vào mặt dư luận: quyền lực được thể hiện bằng bạo lực ngay trong một quán cà phê giữa lòng Hà Nội.
Cái đáng sợ không phải cú đấm, mà là thái độ lạnh lùng coi thường. Một cái ra hiệu như thể nhân viên quán cà phê chỉ là cỏ rác, không xứng đáng được đối thoại. Drama nổ ra từ đây – khi “tổng tài” bước vào vai phản diện, còn nạn nhân chỉ là một lao động làm đúng luật.
2. Quyền lực trịch thượng và sự ngụy biện đáng xấu hổ
Sự việc chưa kịp lắng, “tổng tài” đã lên tiếng. Anh ta nói mình không hút thuốc, chỉ mang tẩu thuốc cho… ngầu. Anh ta nói nhân viên nhắc nhở không rõ chủ ngữ, không đủ “lịch sự”. Và thậm chí còn úp mở chuyện clip có thể bị cắt ghép.
Nhưng thực tế là gì? Một nhân viên chỉ làm đúng quy định, trong khi kẻ tự xưng “tổng tài” lại biến lời nhắc nhở thành sự xúc phạm cá nhân. Đây là biểu hiện điển hình của thói quen lạm dụng quyền lực. Khi coi mình là “ông chủ”, là “người trên”, thì mọi người xung quanh phải cúi đầu. Và đáng buồn thay, trong mắt những kẻ ấy, “giải quyết vấn đề” đồng nghĩa với bạo lực.
Ngụy biện kiểu này không làm giảm sự phẫn nộ, mà chỉ đổ thêm dầu vào lửa. Cộng đồng mạng thậm chí còn giận dữ hơn: từ khi nào một cái tẩu thuốc lại trở thành bùa hộ mệnh để đứng trên luật cấm hút thuốc nơi công cộng?
3. Làn sóng phẫn nộ – Xã hội cần một lời giải thích đàng hoàng
Cú đấm ấy không chỉ giáng vào mặt nhân viên quán cà phê, mà còn giáng vào niềm tin của xã hội. Người ta phẫn nộ vì quá quen với cảnh “có tiền, có quyền là muốn làm gì thì làm”. Người ta bức xúc vì luật pháp rõ ràng, biển cấm hút thuốc treo ngay kia, nhưng cuối cùng nhân viên lại trở thành kẻ chịu đau.
Một số bình luận đang “dậy sóng” trên mạng xã hội:
Người dân muốn thấy công lý được thực thi, một bản án nghiêm minh và một lời xin lỗi công khai. Nếu không, đây sẽ chỉ là thêm một vết nhơ cho xã hội, nơi kẻ có tiền và địa vị nghĩ rằng mình có thể chà đạp bất kỳ ai.
Câu chuyện này không còn là chuyện “ồn ào mạng xã hội” mà đã thành phép thử cho niềm tin vào công bằng. Một bên là nhân viên quán cà phê – làm đúng mà vẫn đổ máu. Một bên là “tổng tài” – chỉ bằng một cái phẩy tay đã dẫm lên luật pháp. Liệu giới trẻ ngày nay đang bị "ngáo quyền lực", khi tưởng mình có địa vị mà coi thường pháp luật?
Vậy câu hỏi cuối cùng dành cho anh em: với những kẻ ngạo mạn kiểu này, cái kết nào mới đủ để hạ nhiệt cơn phẫn nộ của dư luận?
sự coi thường pháp luật
1. Cú sốc từ Times City – Khi một lời nhắc nhở biến thành màn bạo lực công khai
Một quán cà phê tưởng chừng yên bình ở Times City bỗng chốc biến thành đấu trường chỉ vì… một điếu thuốc. Nhân viên thu ngân N.M.Đ. làm đúng bổn phận, ba lần nhắc khách không hút thuốc trong khu vực có biển cấm. Nhưng đáp lại, thay vì một cái gật đầu lịch sự, anh nhận về hai cú đấm trời giáng ngay trước mặt đồng nghiệp và khách hàng.
Người bị chỉ đích danh: N.V.T. (27 tuổi) – kẻ được dân mạng đặt cho biệt danh “tổng tài” – không trực tiếp ra tay, nhưng chỉ cần một cái phẩy tay, một cái ra hiệu, đàn em lập tức lao vào “dạy dỗ” nhân viên. Đoạn clip lan truyền trên mạng như một cái tát vào mặt dư luận: quyền lực được thể hiện bằng bạo lực ngay trong một quán cà phê giữa lòng Hà Nội.
Cái đáng sợ không phải cú đấm, mà là thái độ lạnh lùng coi thường. Một cái ra hiệu như thể nhân viên quán cà phê chỉ là cỏ rác, không xứng đáng được đối thoại. Drama nổ ra từ đây – khi “tổng tài” bước vào vai phản diện, còn nạn nhân chỉ là một lao động làm đúng luật.
2. Quyền lực trịch thượng và sự ngụy biện đáng xấu hổ
Sự việc chưa kịp lắng, “tổng tài” đã lên tiếng. Anh ta nói mình không hút thuốc, chỉ mang tẩu thuốc cho… ngầu. Anh ta nói nhân viên nhắc nhở không rõ chủ ngữ, không đủ “lịch sự”. Và thậm chí còn úp mở chuyện clip có thể bị cắt ghép.
Nhưng thực tế là gì? Một nhân viên chỉ làm đúng quy định, trong khi kẻ tự xưng “tổng tài” lại biến lời nhắc nhở thành sự xúc phạm cá nhân. Đây là biểu hiện điển hình của thói quen lạm dụng quyền lực. Khi coi mình là “ông chủ”, là “người trên”, thì mọi người xung quanh phải cúi đầu. Và đáng buồn thay, trong mắt những kẻ ấy, “giải quyết vấn đề” đồng nghĩa với bạo lực.
Ngụy biện kiểu này không làm giảm sự phẫn nộ, mà chỉ đổ thêm dầu vào lửa. Cộng đồng mạng thậm chí còn giận dữ hơn: từ khi nào một cái tẩu thuốc lại trở thành bùa hộ mệnh để đứng trên luật cấm hút thuốc nơi công cộng?
3. Làn sóng phẫn nộ – Xã hội cần một lời giải thích đàng hoàng
Cú đấm ấy không chỉ giáng vào mặt nhân viên quán cà phê, mà còn giáng vào niềm tin của xã hội. Người ta phẫn nộ vì quá quen với cảnh “có tiền, có quyền là muốn làm gì thì làm”. Người ta bức xúc vì luật pháp rõ ràng, biển cấm hút thuốc treo ngay kia, nhưng cuối cùng nhân viên lại trở thành kẻ chịu đau.
Một số bình luận đang “dậy sóng” trên mạng xã hội:
- “Làm tổng tài mà hành xử như dân anh chị đầu đường xó chợ, nhục hơn vinh.”
- “Nhân viên làm đúng mà còn bị đánh, vậy thử hỏi luật pháp để làm gì?”
- “Không cần biết có hút thuốc hay không, cái cách ra hiệu cho đàn em xông vào đã đủ cho thấy bản chất rồi.”
- “Đừng nghĩ có tiền là muốn làm gì cũng được. Cái tẩu thuốc không cứu nổi hình ảnh một kẻ vô văn hoá.”
Người dân muốn thấy công lý được thực thi, một bản án nghiêm minh và một lời xin lỗi công khai. Nếu không, đây sẽ chỉ là thêm một vết nhơ cho xã hội, nơi kẻ có tiền và địa vị nghĩ rằng mình có thể chà đạp bất kỳ ai.
Câu chuyện này không còn là chuyện “ồn ào mạng xã hội” mà đã thành phép thử cho niềm tin vào công bằng. Một bên là nhân viên quán cà phê – làm đúng mà vẫn đổ máu. Một bên là “tổng tài” – chỉ bằng một cái phẩy tay đã dẫm lên luật pháp. Liệu giới trẻ ngày nay đang bị "ngáo quyền lực", khi tưởng mình có địa vị mà coi thường pháp luật?
Vậy câu hỏi cuối cùng dành cho anh em: với những kẻ ngạo mạn kiểu này, cái kết nào mới đủ để hạ nhiệt cơn phẫn nộ của dư luận?

Comment