Điệp Sơn – dải lụa trắng giữa đại dương:
Ở một nơi nào đó giữa lòng biển xanh Khánh Hòa, có một con đường cát trắng lặng lẽ nối ba hòn đảo nhỏ lại với nhau – chỉ xuất hiện khi thủy triều rút xuống. Đó là Điệp Sơn – điểm đến mà với tôi, không chỉ là một chuyến đi, mà là một cuộc trở về với thiên nhiên trong trẻo, nguyên sơ và đầy thi vị. Chạm ngõ “thiên đường” – nơi biển trời nối liền nhau bằng cát
Điệp Sơn cách thành phố Nha Trang khoảng 60 km về phía Bắc, nằm trong vịnh Vân Phong, thuộc thị xã Ninh Hòa, tỉnh Khánh Hòa. Quần thể Điệp Sơn gồm ba đảo nhỏ: Hòn Bịp, Hòn Giữa và Hòn Đuốc – ba viên ngọc xanh lặng lẽ, bao năm nay vẫn ẩn mình giữa sóng nước. Và điều khiến Điệp Sơn trở nên đặc biệt, là con đường cát dài gần 700m uốn lượn giữa lòng đại dương, chỉ hiện ra khi biển lặng, nước rút.
Tôi đến Điệp Sơn vào một sáng tháng Tư, khi nắng vừa đủ ấm để hong nhẹ những làn gió biển, và thủy triều vừa rút để lộ ra con đường kỳ diệu ấy. Dưới chân tôi, từng hạt cát trắng mịn như lụa, hai bên là sóng biển trong vắt, phản chiếu mây trời. Mỗi bước đi như chạm vào sự tĩnh tại, vào chính nhịp đập của trái tim mình.
Không một tiếng ồn động cơ, không khói bụi, không ồn ào. Chỉ có gió biển, tiếng sóng vỗ nhè nhẹ và nhịp bước của chính mình giữa đại dương xanh thẳm. Cảm giác ấy – bước đi giữa biển – vừa nhỏ bé, lại vừa vĩ đại. Như thể, lần đầu tiên tôi được đứng giữa thiên nhiên một cách khiêm nhường nhất. Những viên ngọc xanh vẫn còn trong trẻo
Hòn Bịp là đảo lớn nhất, có người sinh sống. Khi đặt chân lên, tôi bắt gặp vài ngôi nhà mái lá đơn sơ, những chiếc thuyền thúng nằm yên trên bãi cát, và tiếng người dân đon đả mời mua cá, mực mới lên từ thuyền. Cuộc sống nơi đây chậm rãi, không xô bồ – như một thước phim quay chậm giữa thời đại tốc độ.
Hòn Giữa – điểm dừng lý tưởng để nghỉ ngơi, tắm biển hay chèo thuyền kayak. Bãi biển ở đây không đông người, nước mát lạnh, sạch đến mức có thể nhìn rõ từng đàn cá nhỏ lượn quanh bàn chân. Tôi đã thử thả người nổi trên mặt nước, lắng nghe tiếng tim mình đập, nghe tiếng gió vờn qua tai – và có cảm giác như cả thế giới lặng lại.
Còn Hòn Đuốc – nhỏ nhất, lại là nơi tôi yêu thích nhất. Vắng vẻ, tĩnh lặng đến mức chỉ cần bạn cười khẽ cũng nghe được tiếng mình vang vọng. Tôi ngồi đó, trên một phiến đá, nhìn mặt trời dần chìm xuống biển, để lại vệt đỏ loang lổ rực rỡ phía chân trời – một khung cảnh khiến trái tim không thể nào quên. Hành trình về phía tĩnh lặng
Đến Điệp Sơn không khó. Từ trung tâm Nha Trang, bạn đi theo quốc lộ 1A về thị trấn Vạn Giã (Ninh Hòa), sau đó có thể thuê cano hoặc tàu gỗ ra đảo. Giá cano dao động khoảng 150.000–200.000 đồng/người, thời gian đi chỉ khoảng 15 phút. Nhưng điều quan trọng là bạn cần canh thủy triều – vì con đường cát nổi giữa biển chỉ hiện ra khi nước rút, thường vào buổi sáng sớm hoặc đầu giờ chiều.
Trước chuyến đi, tôi đã liên hệ một bác ngư dân địa phương để hỏi giờ nước rút. Bác cười nói: “Cháu ra sớm nhé, canh đúng giờ, không là phải bơi đó!”. Và đúng như lời bác, khi tôi đặt chân lên đảo, con đường trắng muốt ấy hiện ra như dải lụa mềm thả trôi trên đại dương.
Điệp Sơn chưa khai thác du lịch rầm rộ, nên mọi thứ còn rất hoang sơ. Bạn nên chuẩn bị nước uống, đồ ăn nhẹ, kem chống nắng, áo dài tay, mũ rộng vành… Nếu định qua đêm thì mang theo lều trại, túi ngủ và đèn pin. Tối trên đảo không có đèn điện, chỉ có trăng sao và tiếng sóng biển vỗ về – lý tưởng để cắm trại, tổ chức BBQ và ngắm sao trời. Cảm giác nằm dài trên cát, giữa bao la gió biển, nghe một bản nhạc nhẹ và thấy sao như rơi xuống tầm mắt… là thứ sẽ đi theo bạn rất lâu. Những món quà biển ngọt lành
Hải sản ở Điệp Sơn không thiếu, chỉ cần bạn liên hệ trước với người dân để đặt bữa. Tôi từng được thưởng thức một bữa tối đơn sơ nhưng ngon đến khó quên với cháo hải sản nóng hổi, cá nướng giấy bạc, mực nướng muối ớt, sò huyết mỡ hành và đặc biệt là sò dương nướng phô mai – béo ngậy, thơm nức. Ăn giữa không gian gió biển, lại được nghe những câu chuyện làng chài – đúng là không gì có thể sánh bằng.
Nếu bạn có thời gian, đừng bỏ lỡ những đặc sản ở thị trấn Vạn Giã trước khi ra đảo: cháo hàu, cá bóp nấu mẻ, sò huyết Vạn Giã, mực lá hấp gừng,... mỗi món đều mang hương vị biển đậm đà, giản dị mà lưu luyến. Một lần chạm tới bình yên
Điệp Sơn không có những khu nghỉ dưỡng sang trọng, không có bar, không có spa – nhưng đổi lại, nơi đây có biển trời bao la, sự tĩnh lặng cần thiết để chữa lành, và cảm giác tự do tuyệt đối. Tôi đã từng đi nhiều nơi, nhưng Điệp Sơn là nơi duy nhất khiến tôi muốn quay lại chỉ để được ngồi một mình giữa con đường cát, nghe sóng vỗ và thở thật sâu.
Nếu bạn đang mệt mỏi, nếu bạn cần một nơi để “reset” tâm hồn, để buông bỏ bộn bề và lắng nghe chính mình – hãy đến Điệp Sơn. Không cần làm gì nhiều, chỉ cần bước đi giữa đại dương, thả hồn giữa mây trời – và bạn sẽ biết: bình yên không phải ở nơi xa xôi, mà là nơi khiến trái tim mình nhẹ lại.
Ở một nơi nào đó giữa lòng biển xanh Khánh Hòa, có một con đường cát trắng lặng lẽ nối ba hòn đảo nhỏ lại với nhau – chỉ xuất hiện khi thủy triều rút xuống. Đó là Điệp Sơn – điểm đến mà với tôi, không chỉ là một chuyến đi, mà là một cuộc trở về với thiên nhiên trong trẻo, nguyên sơ và đầy thi vị. Chạm ngõ “thiên đường” – nơi biển trời nối liền nhau bằng cát
Điệp Sơn cách thành phố Nha Trang khoảng 60 km về phía Bắc, nằm trong vịnh Vân Phong, thuộc thị xã Ninh Hòa, tỉnh Khánh Hòa. Quần thể Điệp Sơn gồm ba đảo nhỏ: Hòn Bịp, Hòn Giữa và Hòn Đuốc – ba viên ngọc xanh lặng lẽ, bao năm nay vẫn ẩn mình giữa sóng nước. Và điều khiến Điệp Sơn trở nên đặc biệt, là con đường cát dài gần 700m uốn lượn giữa lòng đại dương, chỉ hiện ra khi biển lặng, nước rút.
Tôi đến Điệp Sơn vào một sáng tháng Tư, khi nắng vừa đủ ấm để hong nhẹ những làn gió biển, và thủy triều vừa rút để lộ ra con đường kỳ diệu ấy. Dưới chân tôi, từng hạt cát trắng mịn như lụa, hai bên là sóng biển trong vắt, phản chiếu mây trời. Mỗi bước đi như chạm vào sự tĩnh tại, vào chính nhịp đập của trái tim mình.
Không một tiếng ồn động cơ, không khói bụi, không ồn ào. Chỉ có gió biển, tiếng sóng vỗ nhè nhẹ và nhịp bước của chính mình giữa đại dương xanh thẳm. Cảm giác ấy – bước đi giữa biển – vừa nhỏ bé, lại vừa vĩ đại. Như thể, lần đầu tiên tôi được đứng giữa thiên nhiên một cách khiêm nhường nhất. Những viên ngọc xanh vẫn còn trong trẻo
Hòn Bịp là đảo lớn nhất, có người sinh sống. Khi đặt chân lên, tôi bắt gặp vài ngôi nhà mái lá đơn sơ, những chiếc thuyền thúng nằm yên trên bãi cát, và tiếng người dân đon đả mời mua cá, mực mới lên từ thuyền. Cuộc sống nơi đây chậm rãi, không xô bồ – như một thước phim quay chậm giữa thời đại tốc độ.
Hòn Giữa – điểm dừng lý tưởng để nghỉ ngơi, tắm biển hay chèo thuyền kayak. Bãi biển ở đây không đông người, nước mát lạnh, sạch đến mức có thể nhìn rõ từng đàn cá nhỏ lượn quanh bàn chân. Tôi đã thử thả người nổi trên mặt nước, lắng nghe tiếng tim mình đập, nghe tiếng gió vờn qua tai – và có cảm giác như cả thế giới lặng lại.
Còn Hòn Đuốc – nhỏ nhất, lại là nơi tôi yêu thích nhất. Vắng vẻ, tĩnh lặng đến mức chỉ cần bạn cười khẽ cũng nghe được tiếng mình vang vọng. Tôi ngồi đó, trên một phiến đá, nhìn mặt trời dần chìm xuống biển, để lại vệt đỏ loang lổ rực rỡ phía chân trời – một khung cảnh khiến trái tim không thể nào quên. Hành trình về phía tĩnh lặng
Đến Điệp Sơn không khó. Từ trung tâm Nha Trang, bạn đi theo quốc lộ 1A về thị trấn Vạn Giã (Ninh Hòa), sau đó có thể thuê cano hoặc tàu gỗ ra đảo. Giá cano dao động khoảng 150.000–200.000 đồng/người, thời gian đi chỉ khoảng 15 phút. Nhưng điều quan trọng là bạn cần canh thủy triều – vì con đường cát nổi giữa biển chỉ hiện ra khi nước rút, thường vào buổi sáng sớm hoặc đầu giờ chiều.
Trước chuyến đi, tôi đã liên hệ một bác ngư dân địa phương để hỏi giờ nước rút. Bác cười nói: “Cháu ra sớm nhé, canh đúng giờ, không là phải bơi đó!”. Và đúng như lời bác, khi tôi đặt chân lên đảo, con đường trắng muốt ấy hiện ra như dải lụa mềm thả trôi trên đại dương.
Điệp Sơn chưa khai thác du lịch rầm rộ, nên mọi thứ còn rất hoang sơ. Bạn nên chuẩn bị nước uống, đồ ăn nhẹ, kem chống nắng, áo dài tay, mũ rộng vành… Nếu định qua đêm thì mang theo lều trại, túi ngủ và đèn pin. Tối trên đảo không có đèn điện, chỉ có trăng sao và tiếng sóng biển vỗ về – lý tưởng để cắm trại, tổ chức BBQ và ngắm sao trời. Cảm giác nằm dài trên cát, giữa bao la gió biển, nghe một bản nhạc nhẹ và thấy sao như rơi xuống tầm mắt… là thứ sẽ đi theo bạn rất lâu. Những món quà biển ngọt lành
Hải sản ở Điệp Sơn không thiếu, chỉ cần bạn liên hệ trước với người dân để đặt bữa. Tôi từng được thưởng thức một bữa tối đơn sơ nhưng ngon đến khó quên với cháo hải sản nóng hổi, cá nướng giấy bạc, mực nướng muối ớt, sò huyết mỡ hành và đặc biệt là sò dương nướng phô mai – béo ngậy, thơm nức. Ăn giữa không gian gió biển, lại được nghe những câu chuyện làng chài – đúng là không gì có thể sánh bằng.
Nếu bạn có thời gian, đừng bỏ lỡ những đặc sản ở thị trấn Vạn Giã trước khi ra đảo: cháo hàu, cá bóp nấu mẻ, sò huyết Vạn Giã, mực lá hấp gừng,... mỗi món đều mang hương vị biển đậm đà, giản dị mà lưu luyến. Một lần chạm tới bình yên
Điệp Sơn không có những khu nghỉ dưỡng sang trọng, không có bar, không có spa – nhưng đổi lại, nơi đây có biển trời bao la, sự tĩnh lặng cần thiết để chữa lành, và cảm giác tự do tuyệt đối. Tôi đã từng đi nhiều nơi, nhưng Điệp Sơn là nơi duy nhất khiến tôi muốn quay lại chỉ để được ngồi một mình giữa con đường cát, nghe sóng vỗ và thở thật sâu.
Nếu bạn đang mệt mỏi, nếu bạn cần một nơi để “reset” tâm hồn, để buông bỏ bộn bề và lắng nghe chính mình – hãy đến Điệp Sơn. Không cần làm gì nhiều, chỉ cần bước đi giữa đại dương, thả hồn giữa mây trời – và bạn sẽ biết: bình yên không phải ở nơi xa xôi, mà là nơi khiến trái tim mình nhẹ lại.