Vẻ đẹp hoài cổ, kỳ vĩ của Hải đăng Mũi Kê Gà

Collapse
X
 
  • Time
  • Show
Clear All
new posts
  • jklm1234
    Senior Member
    • Jul 2025
    • 827

    Vẻ đẹp hoài cổ, kỳ vĩ của Hải đăng Mũi Kê Gà

    Mũi Kê Gà – Nơi tôi học cách lắng nghe biển và chính mình


    Tôi từng nghe nhiều người nói về Mũi Kê Gà – một nơi biển trời hòa vào nhau, một mỏm đá yên bình cách xa mọi xô bồ của phố thị. Nhưng phải đến khi thật sự đặt chân đến đây, tôi mới hiểu cảm giác “sống chậm” là như thế nào.

    Mũi Kê Gà bây giờ thuộc xã Tân Thành, tỉnh Lâm Đồng – do đã được sáp nhập hành chính. Nhưng với tôi, nơi đây không nằm trên bản đồ hành chính, mà nằm ở một bản đồ khác: bản đồ của ký ức, nơi tôi luôn muốn quay về mỗi khi cảm thấy mỏi mệt.

    Click image for larger version

Name:	rs_740_1753516945-mui-ke9-width740height987.jpg
Views:	14
Size:	120.9 KB
ID:	32407
    Bình minh rực nắng, hoàng hôn nhẹ tênh


    Tôi đến Mũi Kê Gà vào cuối tháng 12, giữa mùa khô – cũng là lúc đẹp nhất trong năm. Biển lặng, nắng nhẹ, bầu trời cao và xanh đến mức chỉ cần ngẩng lên là thấy mình nhỏ bé giữa đất trời.

    Buổi sáng đầu tiên, tôi thức dậy sớm, lặng lẽ đi bộ dọc theo bãi biển thoai thoải cát mịn, nước trong veo như gương. Mỗi bước chân là một tiếng sóng vỗ khe khẽ bên tai, mỗi hơi thở là một luồng không khí mặn mòi đầy sảng khoái. Không một tiếng còi xe, không một biển người chen chúc – chỉ có tôi và thiên nhiên, bình dị đến lạ kỳ.


    Những khối đá kỳ lạ và chiếc máy ảnh luôn đầy pin


    Mũi Kê Gà nổi bật bởi những khối đá thiên tạo chồng lên nhau thành đủ hình thù. Tôi lang thang giữa những tảng đá ấy, như đi trong một bảo tàng điêu khắc ngoài trời. Có lúc, tôi giơ máy ảnh lên chụp một khối đá như hình con rùa, lúc khác lại phát hiện một tảng trông như bàn tay người khổng lồ.

    Bạn bè tôi nói ảnh chụp ở đây “auto deep”, nhưng có lẽ vì nơi này quá thật, quá sống động – nên chỉ cần đưa máy lên là ảnh đã đẹp.


    Cây hải đăng – ngọn đèn ký ức từ hơn 100 năm


    Click image for larger version

Name:	rs_740_1753516946-mui-ke-width740height494.jpg
Views:	8
Size:	57.2 KB
ID:	32409
    Cách bờ chừng 500 mét là hải đăng Kê Gà – ngọn hải đăng cổ nhất Việt Nam, được người Pháp xây từ năm 1899. Từ bãi biển, tôi thuê một chiếc thuyền nhỏ với giá 70.000 đồng khứ hồi, chỉ 5–10 phút đã ra tới nơi.

    Đứng dưới chân hải đăng, ngửa mặt nhìn lên tòa tháp cao vút, tôi bất chợt nghĩ đến những người lính canh hải đăng thuở xưa – những người đã gác lại cả thanh xuân để giữ cho ngọn đèn ấy luôn sáng. Lên đến đỉnh, gió lồng lộng và biển xanh thẳm mở ra trước mắt – một cảm giác vừa tự do, vừa cô độc đến kỳ lạ.

    Click image for larger version

Name:	rs_740_1753516948-mui-ke1-width740height987.jpg
Views:	8
Size:	42.3 KB
ID:	32410
    Một đêm cắm trại – đêm yên tĩnh nhất tôi từng biết


    Tôi quyết định không về ngay mà cắm trại lại qua đêm trên bãi biển. Lúc này, mặt trời dần khuất sau đường chân trời, sóng nhẹ dần, và bầu trời đêm bỗng trở nên rộng lớn đến choáng ngợp. Không có ánh đèn đô thị, không có tiếng xe cộ – chỉ có ánh sáng mờ mờ của ngọn hải đăng quét qua từng nhịp, những vì sao lấp lánh và tiếng sóng thì thầm bên tai.

    Click image for larger version

Name:	rs_740_1753516948-mui-ke8-width740height987.jpg
Views:	8
Size:	26.7 KB
ID:	32411
    Tôi ngồi đó rất lâu, lặng lẽ nghe biển kể chuyện. Và lần đầu tiên sau nhiều tháng, tôi thấy đầu óc mình không còn nghĩ về deadline, KPI, hay mạng xã hội. Tôi chỉ lắng nghe… chính mình.

    Gặp gỡ người làng chài – những cuộc chuyện trò làm ấm lòng


    Sáng hôm sau, tôi đi bộ qua thôn Kê Gà – một làng chài nhỏ, bình dị. Không có resort 5 sao, không có quán cà phê luxury – chỉ là những mái nhà thấp, vài chiếc thuyền thúng và một khu chợ nhỏ nơi người dân bày bán cá, mực, và vài món ăn địa phương.

    Tôi ăn bát bánh canh cá với giá 25.000 đồng – món ăn ngon đến lạ, có thể vì nguyên liệu tươi, có thể vì nụ cười thân thiện của bà chủ quán. Tôi trò chuyện với mấy người dân, nghe họ kể chuyện biển động, chuyện cá mập (có vẻ thêm thắt cho vui), rồi lại cười xòa. Những cuộc trò chuyện không màu mè, nhưng đủ để khiến tôi thấy mình như được “sạc lại pin”.


    Những điều bạn nên biết trước khi đến Mũi Kê Gà
    • Thời điểm lý tưởng: Tháng 11 đến tháng 4 – trời nắng đẹp, biển êm.
    • Đừng quên mang theo: nước uống, kem chống nắng, mũ nón, sạc dự phòng.
    • Muốn ra hải đăng: nên liên hệ trước với người dân để thuê thuyền, tránh lúc gió mạnh.
    • Nếu cắm trại qua đêm: hãy chuẩn bị kỹ lều trại, và nhớ giữ vệ sinh – nơi đây còn nguyên sơ lắm, đừng để lại dấu vết.

    Lời kết: Ở lại lâu hơn một chút, bạn sẽ hiểu


    Mũi Kê Gà không phải nơi dành cho người thích sầm uất, cũng chẳng có nhiều dịch vụ cao cấp để chiều chuộng bạn. Nhưng nếu bạn đang tìm một nơi để rũ bỏ cái nhịp sống vội vàng, để lắng nghe tiếng gió, tiếng sóng và cả tiếng lòng mình, thì đây chính là chốn ấy.

    Tôi đã tìm thấy một phần bình yên ở Mũi Kê Gà. Và nếu bạn đến đây, đừng chỉ đi – hãy ở lại đủ lâu để nghe biển nói.

    Attached Files
Working...