Tam Đảo – Hành trình chạm đến mây ngàn và trái tim nồng hậu
Tôi vẫn nhớ rõ buổi sáng hôm đó, khi xe bắt đầu leo theo những khúc cua tay áo đặc trưng của Tam Đảo, từng làn sương mỏng như tấm voan trắng dần bao trùm lấy kính xe. Đường núi quanh co, bên một bên là vách đá, một bên là thung lũng xanh thẳm, càng lên cao, không khí càng trong lành và mát rượi. Chỉ cần hạ kính xe xuống là có thể cảm nhận mùi cỏ cây ẩm ướt quyện với hương thông thoang thoảng.
Khi đặt chân tới thị trấn, Tam Đảo hiện ra trước mắt tôi như một bức tranh thủy mặc khổng lồ. Núi non trùng điệp, mây trắng lững lờ, những mái nhà, quán cà phê phong cách châu Âu cổ kính nằm xen giữa màu xanh của cây rừng. Dọc các con phố nhỏ, từng nhóm bạn trẻ tươi cười tạo dáng “check-in” ở các góc sống ảo nổi tiếng, từ bậc thang đá dẫn lên Nhà thờ đá cổ cho tới những quán cà phê view thung lũng mây.
Điều làm tôi ấn tượng là Tam Đảo không chỉ đẹp vì thiên nhiên, mà còn vì cách mà con người nơi đây đã nỗ lực biến thị trấn nhỏ bé này trở thành một điểm đến đẳng cấp quốc tế. Không phải ngẫu nhiên mà trong ba năm liên tiếp 2022, 2023 và 2024, Tam Đảo được Tổ chức World Travel Awards vinh danh là “Thị trấn du lịch hàng đầu thế giới”. Danh hiệu này, khi tôi chứng kiến tận mắt, mới hiểu rằng nó hoàn toàn xứng đáng.
Những bước chuyển mình rõ rệt

Tôi lưu trú tại một khách sạn 4 sao khá lớn – 198 phòng – với đầy đủ tiện nghi như bể bơi, khu gym, khu vui chơi trẻ em. Bà Đặng Thị Thu Trang, quản lý khách sạn, chia sẻ với tôi rằng:
Và đúng thật, từ phòng nghỉ nhìn ra là cả thung lũng mây bồng bềnh, buổi sáng tôi chỉ cần kéo rèm là như bước vào một thế giới khác.
Không chỉ dịch vụ lưu trú, Tam Đảo còn mạnh dạn phát triển các tour trải nghiệm mới. Tôi thử một tour trekking ngắn, băng qua con đường mòn rợp bóng cây, men theo những thác nước nhỏ róc rách. Cảm giác vừa vận động vừa hít hà mùi rừng núi làm cơ thể như được “nạp pin” trở lại.
Bốn mùa trong một ngày – điều khiến tôi ngỡ ngàng

Thời tiết ở đây là một bất ngờ thú vị. Buổi sáng, tôi mặc áo khoác mỏng vì se lạnh như mùa xuân. Đến trưa, nắng vàng nhẹ nhàng khiến không gian trở nên rực rỡ như mùa hạ. Buổi chiều, mây mù tràn về, hơi nước làm tôi thấy như đang ở giữa một chiều thu mơ màng. Và tối xuống, gió lạnh khiến tôi phải quàng thêm khăn len như đang ở giữa mùa đông. Một ngày mà đi qua đủ bốn mùa, cảm giác vừa lạ vừa thích.
Chị Vũ Thị Huyền, một du khách Hà Nội mà tôi gặp tại quán cà phê, nói đúng tâm trạng tôi:
Những trải nghiệm mới mẻ: âm nhạc và văn hóa
Tối hôm đó, tôi may mắn được tham dự một đêm nhạc ngoài trời ngay trên một quả đồi mờ sương. Sân khấu không cần quá cầu kỳ, chỉ là dàn nhạc nhỏ, ánh sáng vàng nhẹ, phía sau là mây trắng và rừng xanh. Giọng ca của ca sĩ vang vọng giữa không gian khoáng đạt làm tôi rùng mình. Chị Nguyễn Thị Lệ – một khán giả khác – xúc động chia sẻ với tôi:
Ngoài ra, phố đi bộ Tam Đảo là một điểm nhấn không thể bỏ qua. Từ 18h đến 23h vào cuối tuần và dịp lễ, con phố nhỏ trở nên rộn ràng với tiếng nhạc đường phố, mùi đồ nướng thơm lừng, các gian hàng thủ công và quầy đồ lưu niệm. Tôi đi bộ thong thả, vừa ăn xiên nướng vừa mua vài món quà nhỏ.
Anh Dương Văn Thắng, đến từ Bắc Giang, mà tôi trò chuyện trong phố đi bộ, nói rằng:
Kết thúc chuyến đi – Mây vẫn lững lờ, lòng vẫn lưu luyến
Khi rời Tam Đảo vào buổi sáng sớm hôm sau, tôi quay lại nhìn những dãy núi còn chìm trong sương, cảm giác như vừa rời một thế giới mơ mộng. Tam Đảo không chỉ mang đến cho tôi cảnh đẹp, mà còn là những khoảnh khắc lắng đọng: tiếng cười của du khách, hương thơm của món nướng, âm thanh guitar giữa đồi mây.
Tôi tin rằng, với cách mà chính quyền, doanh nghiệp và người dân cùng nhau vun đắp, Tam Đảo sẽ tiếp tục tỏa sáng, không chỉ giữ vững danh hiệu mà còn vươn xa hơn trên bản đồ du lịch thế giới. Và với tôi, Tam Đảo sẽ luôn là nơi để tìm lại sự bình yên, để trái tim được sưởi ấm giữa mây ngàn.
Tôi vẫn nhớ rõ buổi sáng hôm đó, khi xe bắt đầu leo theo những khúc cua tay áo đặc trưng của Tam Đảo, từng làn sương mỏng như tấm voan trắng dần bao trùm lấy kính xe. Đường núi quanh co, bên một bên là vách đá, một bên là thung lũng xanh thẳm, càng lên cao, không khí càng trong lành và mát rượi. Chỉ cần hạ kính xe xuống là có thể cảm nhận mùi cỏ cây ẩm ướt quyện với hương thông thoang thoảng.
Khi đặt chân tới thị trấn, Tam Đảo hiện ra trước mắt tôi như một bức tranh thủy mặc khổng lồ. Núi non trùng điệp, mây trắng lững lờ, những mái nhà, quán cà phê phong cách châu Âu cổ kính nằm xen giữa màu xanh của cây rừng. Dọc các con phố nhỏ, từng nhóm bạn trẻ tươi cười tạo dáng “check-in” ở các góc sống ảo nổi tiếng, từ bậc thang đá dẫn lên Nhà thờ đá cổ cho tới những quán cà phê view thung lũng mây.
Điều làm tôi ấn tượng là Tam Đảo không chỉ đẹp vì thiên nhiên, mà còn vì cách mà con người nơi đây đã nỗ lực biến thị trấn nhỏ bé này trở thành một điểm đến đẳng cấp quốc tế. Không phải ngẫu nhiên mà trong ba năm liên tiếp 2022, 2023 và 2024, Tam Đảo được Tổ chức World Travel Awards vinh danh là “Thị trấn du lịch hàng đầu thế giới”. Danh hiệu này, khi tôi chứng kiến tận mắt, mới hiểu rằng nó hoàn toàn xứng đáng.
Những bước chuyển mình rõ rệt
Tôi lưu trú tại một khách sạn 4 sao khá lớn – 198 phòng – với đầy đủ tiện nghi như bể bơi, khu gym, khu vui chơi trẻ em. Bà Đặng Thị Thu Trang, quản lý khách sạn, chia sẻ với tôi rằng:
“Chúng tôi luôn muốn khi du khách tới đây sẽ có những ngày nghỉ ấn tượng nhất, từ dịch vụ phòng đến những trải nghiệm giải trí, thể thao.”
Và đúng thật, từ phòng nghỉ nhìn ra là cả thung lũng mây bồng bềnh, buổi sáng tôi chỉ cần kéo rèm là như bước vào một thế giới khác.
Không chỉ dịch vụ lưu trú, Tam Đảo còn mạnh dạn phát triển các tour trải nghiệm mới. Tôi thử một tour trekking ngắn, băng qua con đường mòn rợp bóng cây, men theo những thác nước nhỏ róc rách. Cảm giác vừa vận động vừa hít hà mùi rừng núi làm cơ thể như được “nạp pin” trở lại.
Bốn mùa trong một ngày – điều khiến tôi ngỡ ngàng
Thời tiết ở đây là một bất ngờ thú vị. Buổi sáng, tôi mặc áo khoác mỏng vì se lạnh như mùa xuân. Đến trưa, nắng vàng nhẹ nhàng khiến không gian trở nên rực rỡ như mùa hạ. Buổi chiều, mây mù tràn về, hơi nước làm tôi thấy như đang ở giữa một chiều thu mơ màng. Và tối xuống, gió lạnh khiến tôi phải quàng thêm khăn len như đang ở giữa mùa đông. Một ngày mà đi qua đủ bốn mùa, cảm giác vừa lạ vừa thích.
Chị Vũ Thị Huyền, một du khách Hà Nội mà tôi gặp tại quán cà phê, nói đúng tâm trạng tôi:
“Tam Đảo mát mẻ, dễ chịu và mỗi thời khắc trong ngày lại mang một vẻ đẹp khác. Đó là lý do gia đình tôi hay chọn nơi này để nghỉ cuối tuần.”
Những trải nghiệm mới mẻ: âm nhạc và văn hóa
Tối hôm đó, tôi may mắn được tham dự một đêm nhạc ngoài trời ngay trên một quả đồi mờ sương. Sân khấu không cần quá cầu kỳ, chỉ là dàn nhạc nhỏ, ánh sáng vàng nhẹ, phía sau là mây trắng và rừng xanh. Giọng ca của ca sĩ vang vọng giữa không gian khoáng đạt làm tôi rùng mình. Chị Nguyễn Thị Lệ – một khán giả khác – xúc động chia sẻ với tôi:
“Tôi đã đến Tam Đảo nhiều lần, nhưng hôm nay thật sự đặc biệt, cảm xúc dâng trào khi nghe nhạc giữa thiên nhiên thế này.”
Ngoài ra, phố đi bộ Tam Đảo là một điểm nhấn không thể bỏ qua. Từ 18h đến 23h vào cuối tuần và dịp lễ, con phố nhỏ trở nên rộn ràng với tiếng nhạc đường phố, mùi đồ nướng thơm lừng, các gian hàng thủ công và quầy đồ lưu niệm. Tôi đi bộ thong thả, vừa ăn xiên nướng vừa mua vài món quà nhỏ.
Anh Dương Văn Thắng, đến từ Bắc Giang, mà tôi trò chuyện trong phố đi bộ, nói rằng:
“Mỗi lần lên đây tôi đều thấy mình khỏe khoắn hơn. Không khí trong lành, thiên nhiên đẹp, con người thân thiện – rất đáng để quay lại nhiều lần.”
Kết thúc chuyến đi – Mây vẫn lững lờ, lòng vẫn lưu luyến
Khi rời Tam Đảo vào buổi sáng sớm hôm sau, tôi quay lại nhìn những dãy núi còn chìm trong sương, cảm giác như vừa rời một thế giới mơ mộng. Tam Đảo không chỉ mang đến cho tôi cảnh đẹp, mà còn là những khoảnh khắc lắng đọng: tiếng cười của du khách, hương thơm của món nướng, âm thanh guitar giữa đồi mây.
Tôi tin rằng, với cách mà chính quyền, doanh nghiệp và người dân cùng nhau vun đắp, Tam Đảo sẽ tiếp tục tỏa sáng, không chỉ giữ vững danh hiệu mà còn vươn xa hơn trên bản đồ du lịch thế giới. Và với tôi, Tam Đảo sẽ luôn là nơi để tìm lại sự bình yên, để trái tim được sưởi ấm giữa mây ngàn.